Tin tức vật liệu mới
Các nhà khoa học của trường Đại học Johannes Gutenberg, Đức, vừa phát minh ra một công cụ cho phép tạo ra mối liên kết nghịch đảo giữa kim loại ôxit với các ống nano vô cơ.
Các ống nano chacogen vô cơ (WS2) đã chứng tỏ có các tính chất vật lý và hóa học mang tính đột phá, có tiềm năng tạo ra một phạm vi rộng các ứng dụng. Chúng là các vật liệu chống va đập siêu mạnh. Điều này khiến cho chúng trở thành một vật liệu lý tưởng để chế tạo áo giáp chống đạn, mũ bảo hiểm, chống xóc của xe ô tô, keo và vữa siêu chắc và các thiết bị an toàn khác. Những ống nano độc đáo này cứng hơn thép gấp 4 đến 5 lần và gấp 6 lần so với Kelvar, loại vật liệu phổ thông nhất hiện được sử dụng làm áo giáp chống đạn.
Ngòai việc là vật liệu chống đạn và các composit polime, các ống WS2 còn có thể được sử dụng trong các thiết bị điện tử nano, pin nhiên liệu, các lớp màng siêu lọc và các chất xúc tác. Các tính chất quang học của chúng cho phép có rất nhiều ứng dụng khác như in lito nano hoặc xúc tác quang. Cho tới nay, một vật cản chính đối với việc ứng dụng các ống nano chacogen này chính là tính trơ cố hữu đối với quá trình hoạt động và biến đổi về mặt hóa học và vật lý. Việc sử dụng tiềm năng của chúng trong các vật liệu composit có thể được nâng cấp lên nhiều bằng cách cải thiện liên kết bề mặt matrix/chacongen. Các nhà khoa học ở trường Đại học Johannes Gutenberg đã phát minh ra một cách thức biến đổi mới lạ dựa trên việc sử dụng các hạt nano kim loại ôxit để tạo ra quá hoạt động có thể nghịch đảo ở các ống nano WS2.
Phương pháp cơ học thể hiện liên kết nghịch đảo giữa các ống nano chacongen và các hạt nano kim loại ôxit này dựa trên “độ cứng Pearson”, một khái niệm nguyên tố được đưa ra hơn 40 năm trước để phân loại các axit và các bazơ Lewis (đặc biệt là các ion và phối tử kim loại được sử dụng phổ biến) thành 3 loại chính: cứng, mềm và trung gian. Các hạt nano ôxit kim loại gắn với bề mặt của các ống nano chacogen. Do những hạt kim loại ôxit này có thể mang các phân tử chức năng khác (ví dụ, polime, phân tử sinh học) nên chúng có thể hoạt động như keo dính giao diện giữa các ống nano với vật chất vô cơ. Tuy nhiên, có thể tách rời loại keo giao diện này bằng cách bổ sung các chất nền thể hiện sự liên kết mạnh hơn với các hạt nano ôxit hơn là các ống nano WS2.
Cho đến nay, tất cả các phương pháp liên kết với các ống nano cácbon hay chacogen đều không nghịch đảo được, ví dụ, một khi các phân tử đã liên kết thì chúng không thể tách lại. Nghiên cứu mới này, một quá trình gắn/tách có thể nghịch đảo hoàn tòan sẽ được áp dụng vào các “vật liệu thông minh” với việc làm giảm độ cứng của chúng do tác động của kích thích bên ngoài. Khám phá này cũng sẽ mang lại cách hiểu tốt hơn về các vấn đề mài mòn cơ bản, và tạo ra một công cụ mới để lắp ráp các ống nano thành các thiết bị và nghiên cứu lực hoạt động của chúng.
Nguồn www.BanYtuong.net
Vật liệu thông minh 03/06/2011 - 10:04
Gốm ôxit tạp chất không tuân theo Định luật Ôm 03/06/2011 - 09:56
Tìm công nghệ mới để giảm phụ thuộc vào đất hiếm 03/06/2011 - 09:54
Phát hiện loại vật liệu mới có các đặc tính huyền thoại 03/06/2011 - 09:51